Danh sách các nước tham gia Công ước Vienna về quan hệ ngoại giao

Công ước Vienna

Công ước Vienna về quan hệ ngoại giao được thông qua vào năm 1961 là một trong những hiệp ước quốc tế quan trọng nhất trong lĩnh vực ngoại giao và quan hệ quốc tế. Với sự tham gia của nhiều quốc gia trên thế giới, công ước đã đặt ra các quy định rõ ràng về quyền miễn trừ và ưu đãi ngoại giao, từ đó đảm bảo an toàn và quyền lợi cho các nhà ngoại giao khi làm việc tại nước ngoài.

1. Giới thiệu về Công ước Vienna

Công ước Viên về quan hệ ngoại giao được thông qua tại hội nghị của Liên Hợp Quốc vào ngày 18 tháng 4 năm 1961, tại Vienna, Áo. Công ước này chính thức có hiệu lực vào ngày 24 tháng 4 năm 1964. Mục tiêu của công ước là xác định các quy tắc pháp lý chung về quan hệ ngoại giao giữa các quốc gia và bảo vệ quyền lợi của các cơ quan và viên chức ngoại giao tại các quốc gia tiếp nhận.

2. Các quốc gia tham gia Công ước Vienna

Hiện nay, có 192 quốc gia là thành viên của Công ước Vienna về quan hệ ngoại giao, bao gồm hầu hết các quốc gia thành viên Liên Hợp Quốc. Trong số đó, cả các quốc gia có quy mô lớn như Hoa Kỳ, Trung Quốc, Nga và các quốc gia nhỏ như Monaco, Liechtenstein đều tham gia. Điều này phản ánh tính toàn cầu và quan trọng của công ước trong việc điều chỉnh quan hệ ngoại giao trên thế giới​.

Danh sách các nước tham gia Công ước Vienna về quan hệ ngoại giao:

Số thứ tự Tên quốc gia Năm gia nhập
1 Afghanistan 1964
2 Albania 1993
3 Algeria 1964
4 Andorra 1994
5 Angola 1976
6 Antigua and Barbuda 1981
7 Argentina 1964
8 Armenia 1992
9 Australia 1968
10 Áo (Austria) 1964
11 Azerbaijan 1992
12 Bahamas 1973
13 Bahrain 1971
14 Bangladesh 1974
15 Barbados 1966
16 Belarus 1992
17 Bỉ (Belgium) 1964
18 Belize 1981
19 Bénin 1964
20 Bhutan 1971
21 Bolivia 1964
22 Bosnia and Herzegovina 1992
23 Botswana 1966
24 Brazil 1965
25 Brunei 1984
26 Bulgaria 1964
27 Burkina Faso 1964
28 Burundi 1964
29 Cabo Verde 1975
30 Cambodia 1964
31 Cameroon 1964
32 Canada 1964
33 Central African Republic 1964
34 Chad 1964
35 Chile 1964
36 China 1979
37 Colombia 1964
38 Comoros 1975
39 Congo (Brazzaville) 1964
40 Congo (Kinshasa) 1964
41 Costa Rica 1964
42 Croatia 1992
43 Cuba 1964
44 Cyprus 1964
45 Czech Republic 1993
46 Denmark 1964
47 Djibouti 1977
48 Dominica 1978
49 Dominican Republic 1964
50 East Timor 2003
51 Ecuador 1964
52 Egypt 1964
53 El Salvador 1964
54 Equatorial Guinea 1968
55 Eritrea 1993
56 Estonia 1991
57 Eswatini 1968
58 Ethiopia 1964
59 Fiji 1970
60 Finland 1964
61 France 1964
62 Gabon 1964
63 Gambia 1965
64 Georgia 1992
65 Germany 1964
66 Ghana 1964
67 Greece 1964
68 Grenada 1974
69 Guatemala 1964
70 Guinea 1964
71 Guinea-Bissau 1974
72 Guyana 1966
73 Haiti 1964
74 Honduras 1964
75 Hungary 1964
76 Iceland 1964
77 India 1964
78 Indonesia 1964
79 Iran 1964
80 Iraq 1964
81 Ireland 1964
82 Israel 1964
83 Italy 1964
84 Ivory Coast 1964
85 Jamaica 1964
86 Japan 1964
87 Jordan 1964
88 Kazakhstan 1992
89 Kenya 1964
90 Kiribati 1983
91 Kuwait 1964
92 Kyrgyzstan 1992
93 Laos 1964
94 Latvia 1991
95 Lebanon 1964
96 Lesotho 1966
97 Liberia 1964
98 Libya 1964
99 Liechtenstein 1964
100 Lithuania 1991
101 Luxembourg 1964
102 Madagascar 1964
103 Malawi 1964
104 Malaysia 1964
105 Maldives 1965
106 Mali 1964
107 Malta 1964
108 Marshall Islands 1986
109 Mauritania 1964
110 Mauritius 1968
111 Mexico 1964
112 Micronesia 1991
113 Moldova 1992
114 Monaco 1964
115 Mongolia 1964
116 Montenegro 2006
117 Morocco 1964
118 Mozambique 1975
119 Myanmar 1964
120 Namibia 1990
121 Nauru 1968
122 Nepal 1964
123 Netherlands 1964
124 New Zealand 1964
125 Nicaragua 1964
126 Niger 1964
127 Nigeria 1964
128 North Macedonia 1993
129 Norway 1964
130 Oman 1971
131 Pakistan 1964
132 Palestine 2014
133 Panama 1964
134 Papua New Guinea 1975
135 Paraguay 1964
136 Peru 1964
137 Philippines 1964
138 Poland 1964
139 Portugal 1964
140 Qatar 1971
141 Romania 1964
142 Russia 1992
143 Rwanda 1964
144 Saint Kitts and Nevis 1983
145 Saint Lucia 1979
146 Saint Vincent and the Grenadines 1979
147 Samoa 1962
148 San Marino 1964
149 Sao Tome and Principe 1975
150 Saudi Arabia 1964
151 Senegal 1964
152 Serbia 2001
153 Seychelles 1976
154 Sierra Leone 1964
155 Singapore 1965
156 Slovakia 1993
157 Slovenia 1992
158 Solomon Islands 1978
159 Somalia 1964
160 South Africa 1964
161 South Korea 1964
162 Spain 1964
163 Sri Lanka 1964
164 Sudan 1964
165 Suriname 1975
166 Sweden 1964
167 Switzerland 1964
168 Syria 1964
169 Tajikistan 1992
170 Tanzania 1964
171 Thailand 1964
172 Togo 1964
173 Tonga 1970
174 Trinidad and Tobago 1964
175 Tunisia 1964
176 Turkey 1964
177 Turkmenistan 1992
178 Tuvalu 1978
179 Uganda 1964
180 Ukraine 1992
181 United Arab Emirates 1971
182 United Kingdom 1964
183 United States 1964
184 Uruguay 1964
185 Uzbekistan 1992
186 Vanuatu 1980
187 Vatican City 1964
188 Venezuela 1964
189 Vietnam 1980
190 Yemen 1964
191 Zambia 1964
192 Zimbabwe 1980

3. Các quốc gia không tham gia Công ước Vienna

Mặc dù Công ước Vienna được sự đồng thuận rộng rãi, vẫn còn một số quốc gia chưa tham gia, như Palau và Nam Sudan. Những quốc gia này thường có lý do riêng về mặt chính trị hoặc quản trị khi chưa hoàn thành quy trình phê chuẩn công ước. Tuy nhiên, phần lớn các quốc gia không tham gia này vẫn thực hiện các quy tắc tương tự trong thực tiễn quan hệ ngoại giao với các quốc gia khác.

4. Tầm quan trọng của Công ước Vienna đối với các quốc gia thành viên

Việc tham gia Công ước Vienna mang lại nhiều lợi ích cho các quốc gia, đặc biệt là trong việc đảm bảo an ninh và quyền lợi của các nhà ngoại giao khi làm việc tại nước ngoài. Công ước đưa ra những nguyên tắc rõ ràng về miễn trừ pháp lý, bảo vệ các cơ quan đại diện ngoại giao và quyền tự do di chuyển của các viên chức ngoại giao trong nước tiếp nhận.

Các điều khoản quan trọng của công ước bao gồm:

  • Miễn trừ ngoại giao: Các nhà ngoại giao được miễn trừ khỏi các quy định pháp lý của nước tiếp nhận, bao gồm quyền miễn trừ xét xử về hình sự, dân sự và hành chính.
  • Bất khả xâm phạm của cơ quan ngoại giao: Các đại sứ quán và cơ quan ngoại giao không được phép bị kiểm tra, xâm nhập hoặc gây thiệt hại bởi nước tiếp nhận mà không có sự đồng ý.
  • Quyền tự do liên lạc và di chuyển: Các nhà ngoại giao được phép tự do di chuyển trong phạm vi quốc gia tiếp nhận và đảm bảo rằng các phương tiện liên lạc của họ không bị can thiệp​.

5. Sự tham gia của các khu vực vào Công ước Vienna

Công ước Vienna không chỉ thu hút sự tham gia của các quốc gia riêng lẻ mà còn phản ánh sự hợp tác quốc tế ở cấp khu vực.

a. Châu Phi

Hầu hết các quốc gia châu Phi đều đã phê chuẩn Công ước Vienna. Ví dụ như Ai Cập, Nam Phi, Nigeria đều là các quốc gia thành viên. Tuy nhiên, Nam Sudan, quốc gia mới độc lập, vẫn chưa hoàn tất quy trình phê chuẩn​.

b. Châu Á – Thái Bình Dương

Các quốc gia trong khu vực châu Á – Thái Bình Dương như Nhật Bản, Trung Quốc, Hàn Quốc và Ấn Độ đều là thành viên của Công ước Vienna. Tuy nhiên, Palau, một quốc gia nhỏ ở Thái Bình Dương, vẫn chưa gia nhập công ước này.

c. Châu Âu

Toàn bộ các quốc gia châu Âu, bao gồm cả các quốc gia thành viên Liên minh châu Âu (EU) như Đức, Pháp, Ý và cả các quốc gia không thuộc EU như Nga và Thụy Sĩ đều là thành viên của Công ước Vienna. Điều này thể hiện sự đồng thuận mạnh mẽ giữa các quốc gia châu Âu về việc tuân thủ các quy tắc quan hệ ngoại giao quốc tế​.

d. Châu Mỹ

Toàn bộ các quốc gia thuộc Bắc và Nam Mỹ đều đã phê chuẩn Công ước Vienna. Các quốc gia như Hoa Kỳ, Canada, Brazil và Argentina đều tuân thủ nghiêm ngặt các quy định về quyền ưu đãi và miễn trừ ngoại giao theo công ước này.

6. Thách thức và chỉ trích về việc thực hiện Công ước Vienna

Dù có sự phổ biến và chấp nhận rộng rãi, Công ước Vienna cũng đối mặt với một số thách thức trong thực tiễn áp dụng. Một số nước bị chỉ trích vì lạm dụng quyền miễn trừ ngoại giao để tránh các trách nhiệm pháp lý trong trường hợp vi phạm pháp luật của nước tiếp nhận. Tuy nhiên, công ước cũng đưa ra các biện pháp xử lý như việc tuyên bố một nhà ngoại giao là persona non grata (người không được hoan nghênh), cho phép nước tiếp nhận yêu cầu viên chức ngoại giao phải rời khỏi quốc gia​.

7. Vai trò của Liên Hợp Quốc trong việc giám sát Công ước Vienna

Liên Hợp Quốc đóng vai trò quan trọng trong việc giám sát việc thực thi Công ước Vienna. Các cơ quan của Liên Hợp Quốc, như Ủy ban Pháp lý quốc tế, thường xuyên giải quyết các tranh chấp và đảm bảo rằng các quốc gia thành viên tuân thủ các quy định của công ước​.

8. Tác động của Công ước Vienna đến quan hệ quốc tế

Công ước Vienna đã giúp xây dựng một khung pháp lý vững chắc cho quan hệ ngoại giao giữa các quốc gia. Nó giúp giảm thiểu xung đột và hiểu lầm giữa các quốc gia, đồng thời bảo vệ quyền lợi của các nhà ngoại giao và thúc đẩy hợp tác quốc tế. Đặc biệt, công ước này đã tạo điều kiện thuận lợi cho các quốc gia nhỏ và lớn có tiếng nói bình đẳng trong việc thiết lập và duy trì quan hệ ngoại giao​.

Kết luận

Công ước Vienna về quan hệ ngoại giao năm 1961 đã trở thành một trong những công cụ quan trọng nhất trong việc duy trì và phát triển quan hệ quốc tế. Với sự tham gia của 193 quốc gia, công ước này thể hiện sự đồng thuận và hợp tác của cộng đồng quốc tế trong việc xây dựng một hệ thống pháp lý công bằng và bảo vệ quyền lợi của các viên chức ngoại giao. Tuy vẫn còn một số thách thức, nhưng không thể phủ nhận vai trò quan trọng của Công ước Vienna trong việc thúc đẩy hòa bình và ổn định trên toàn thế giới.

Nguồn tham khảo:

Vienna Convention On Diplomatic Relations – United Nations Treaty Collection, Url: https://treaties.un.org/doc/Publication/MTDSG/Volume%20I/Chapter%20III/III-3.en.pdf

5/5 - (1 bình chọn)

Để lại một phản hồi

Lưu ý: Nếu cần BQT hỗ trợ gấp, vui lòng liên hệ hotline 1900.0164 bấm phím 0.